Stories for my kids

BEDTIME STORIES

Khoảng thời gian nho nhỏ mỗi tối trước khi ngủ là lúc dành cho những lời tâm sự, những câu chuyện nhỏ của 3 mẹ con. 2 bạn ý rất thích tâm sự với mẹ, 2 bạn ý có người lắng nghe những câu chuyện ở lớp, những câu chuyện do các bạn tưởng tượng ra, và cũng rất thích nghe mẹ kể chuyện. Qua những câu chuyện nho nhỏ đó, 3 mẹ con lại cùng suy nghĩ những bài học hay từ đó, cái gì nên và không nên. Có những lúc mẹ lên cơn lười, sẽ bảo 2 bạn tự đọc sách đi rồi kể lại cho mẹ nghe.

Phải công nhận rằng trí tưởng tượng của trẻ con thật phong phú, tôi cũng từng là trẻ con, nhưng trí tưởng tượng của tôi khi đó không thể phong phú bằng 2 bạn ý bây giờ. Con gái tôi không những vừa làm diễn viên mà còn kiêm cả đạo diễn, có cả 1 kho tàng kịch bản trong đầu nó, đủ mọi drama linh dị, kỳ bí, vui vẻ, đáng yêu… Còn ông anh thì cứ chỉ việc nghe theo lời cô em chỉ đạo, từng lời thoại, từng hành động, lắm lúc không biết có phải mình đẻ nhầm thứ tự của chúng nó không nữa.

Những khi chán với câu chuyện tưởng tượng của mình, đó là lúc chúng sẽ nghiêm túc lắng nghe những câu chuyện cổ tích mà mẹ phải kể theo yêu cầu. Nhưng 1 tối sẽ chỉ có thể nghe được 1 chuyện, vì không phải tôi cứ băng băng mà kể cho xong để đi ngủ, cứ được vài câu thì sẽ phải dừng lại để giải đáp những thắc mắc của 2 bạn ý. Ví dụ như chuyện Bạch Tuyết, tại sao nhà vua lại cưới vợ mới, Bạch Tuyết là công chúa thì sẽ có rất nhiều người hầu mà, rồi sao Bạch Tuyết lại tự tiện vào nhà 7 chú lùn, như vậy là bất lịch sự, rồi thì tại Bạch Tuyết không nghe lời 7 chú lùn nên mới gặp nạn, không chịu rút ra bài học cho mình… Nhiều lúc quả thực rất mệt, chỉ muốn kể nhanh để đi ngủ, nhưng khi nghe những câu hỏi của 2 bạn ý, tôi lại thấy rất thú vị, ít nhất chứng tỏ chúng rất chịu khó lắng nghe và suy nghĩ, tốt đấy chứ.

Những câu chuyện trước khi đi ngủ đó bây giờ không còn gói trong những chuyện cổ tích nữa, mà đã có thêm cả những câu chuyện khoa học, địa lý, thiên văn… Ông anh rất chịu khó và hứng thú với những điều mới mẻ đó, mà sự hiểu biết của mẹ thì cũng chỉ có hạn, để trả lời được hết những câu hỏi của các bạn ý, mẹ lại phải đi mò đọc lại, thôi thì tự an ủi là con nó đang giúp mẹ thêm hiểu biết.

Thời gian này, tôi cho 2 bạn có thêm trải nghiệm mới là xem những bộ phim như Wall-E, Chú gấu Paddington, Đêm ở viện bảo tàng, Ở nhà 1 mình… Vừa xem, tôi lại vừa nói chuyện với các bạn ý, các bạn ý có góc nhìn rất mới mẻ về những bộ phim mà mình xem, cũng nhớ khá kỹ các chi tiết nho nhỏ mà phải đến khi xem lại tôi mới nhận ra. Có lẽ thế giới của người lớn đã làm cho chúng ta quên đi nhiều thứ mà ta đã từng mong muốn hay trải qua khi còn bé?