Trip

France – Italia 2024 (1)

Từ hơn nửa năm trước chúng tôi đã biết sẽ có 1 buổi lễ trao bằng tại Pháp, do đó cả team AMI đã háo hức lên dự tính sẽ cùng nhau sang Pháp, nhưng vì nhiều lí do mà cuối cùng team chúng tôi từ 9 xuống chỉ còn 4 người đi được. Vẫn như mọi khi, tôi là người lên kế hoạch, chuẩn bị mọi thứ cho chuyến đi của cả nhóm, tôi ngay lập tức đi hỏi những người có kinh nghiệm đi trước, nhảy vào ngó nghiêng các hội nhóm du lịch châu âu… Mỗi người được 2 người nhà đi cùng, thế nên nhóm chúng tôi có thêm 1 người nhà là cô bạn đồng nghiệp “thân ai nấy lo” của tôi. Hành trình làm visa về cơ bản cũng dễ, chỉ cần chuẩn bị đầy đủ giấy tờ như yêu cầu, chúng tôi làm visa chỉ 1 tuần trước tết, nên khá hồi hộp, và ơn giời, visa về kịp để chúng tôi yên tâm ăn tết cho ngon. Khi chúng tôi nhận được visa rồi thì bên trường có liên hệ tôi để hỏi rằng có 1 bạn ở lớp AMI11 muốn đi cùng do chỉ có 1 mình, và thế là team chúng tôi có 6 người tất cả, tiếc là em gái đó chỉ đồng hành cùng chúng tôi trên chặng đường ở Nice mà không thể cùng sang Ý. Vé máy bay tôi đã săn từ trước cả nửa năm, giá tầm 15-18tr khứ hồi, nhưng tôi đợi chắc chắn có visa mới chốt vé, khi đó giá vé tăng lên thành 21.374k khứ hồi, vẫn nằm trong dự kiến của tôi. Tôi lần mò từng tí, đọc từng kinh nghiệm chia sẻ của mọi người, so sánh từng mục… để rồi cuối cùng lên được 1 lịch trình tâm huyết dài 13 trang. Và hành trình 15 ngày rong ruổi nơi xứ người của chúng tôi bắt đầu.

Chúng tôi bay hãng Air China, hãng hàng không quốc gia Trung Quốc (nhiều người sẽ dễ nhầm lẫn với hãng China Air là hãng hàng không của Đài Loan), vậy nên transit tại sân bay Bắc Kinh. Với kinh nghiệm từng lần mò ở sân bay này 6 năm trước thì nó rất chán, và giờ nó còn chán hơn nữa. Tôi không thể tưởng tượng được sân bay quốc tế của thủ đô 1 đất nước lớn lại vắng tanh như vậy, hàng quán đóng cửa gần hết, chỉ còn sót lại 1 hàng Starbuck và 2 quán ăn, đèn đóm cũng tắt bớt để tiết kiệm điện. Nhìn đồng hồ mới 19h, mà chúng tôi tận gần 3h sáng mới bay, mạng wifi thì cực tệ, chập chờn, không vào được. Và tôi lại trở thành cứu tinh của cả nhóm khi đã rất tỉnh táo đầu tư 1 esim 3Gb, phát wifi cho mọi người dùng, cảnh tượng lúc đó là tôi đi đâu thì sẽ có 4 vệ sĩ theo sát, chỉ hơi cách 1 tí thôi là lại mất mạng.

Để tỉnh táo cho đến lúc lên máy bay thì trò giải trí cứu tinh của chúng tôi là chơi Uno. Khi chúng tôi đang chơi hăng say thì 1 cô gái người TQ đến làm quen, cô ấy chia sẻ rằng giáo sư dạy cô ấy cũng là 1 người Việt và rất nổi tiếng. Thú thực là nghe tên tiếng Trung thì tôi vẫn chưa thể nghĩ ra được đó là ai, dù cô ấy nhắc đi nhắc lại về giáo sư của mình. Chúng tôi follow Ins của nhau, hẹn gặp lại khi cô ấy đến VN chơi. Chuyến bay kéo dài 13 tiếng, lần đầu tiên tôi bay dài như vậy, và chúng tôi có cơ hội được ngắm bình minh kéo dài suốt 10 tiếng đồng hồ, cảm giác như mình đi ngược thời gian về quá khứ vậy. Và khi tôi đi vệ sinh, tôi lại lần nữa gặp cô bạn TQ kia, cô ấy rất sốt sắng muốn giới thiệu bạn gái cho cậu em trong nhóm tôi, chúng tôi nói với nhau đủ thứ chuyện, rồi lại hẹn gặp lại. Sân bay CDG chào đón chúng tôi bằng hàng dài người xếp hàng chờ nhập cảnh, sau gần 1 tiếng thì chúng tôi cũng rời khỏi sân bay, bắt đầu hành trình 2 ngày không trọn vẹn ở Paris. Dự định ban đầu của tôi là cả nhóm sẽ đi metro về trung tâm, nhưng do sợ bị móc túi, cộng thêm thời gian bay quá dài khiến chúng tôi khá mệt, nên tôi đã đặt xe của 1 em trai người Việt sống tại đây. Tuấn – em trai lái xe mà tôi đặt, đón chúng tôi bằng 2 xe, 2 đứa em út nhanh chóng leo lên con Tesla, còn 3 bà chị già lên con xe 7c. Đường cao tốc rất đẹp, thẳng băng với hàng dài xe nối đuôi nhau tạo nên cảnh tắc đường kinh khủng, mất gần 1,5 tiếng chúng tôi mới về được đến căn hộ đã thuê. Chúng tôi gửi hành lý rồi nhanh chóng đi chơi, thời gian ít nên chúng tôi cố gắng tận dụng thời gian nhất có thể.

Điểm đến đầu tiên là “cây cột thu lôi cỡ lớn”, tháp Eiffel. Ban đầu tôi cũng tính là mua trước vé để lên trên tháp, nhưng Tuấn khuyên tôi là chị đến nơi rồi hãy quyết định, mua vé cũng dễ thôi. Và khi đến nơi, Tuấn thả chúng tôi ở gần đó. Ngắm nghía chán chê, chúng tôi quyết định không lên đỉnh nữa, đi qua cầu ngắm sông Seine 1 chút rồi Tuấn lái xe qua đón chúng tôi đi du thuyền. Trước khi lên thuyền, chúng tôi nhờ Tuấn mua hộ mấy cái hotdog để ăn trưa, 8E cho 1 cái rất to, ăn cũng ok, 75p trên thuyền đủ để cho chúng tôi có thể ngắm nghía gần hết các điểm nổi tiếng của Paris hoa lệ.

Hotdog 8E/1 cái

Điểm đến tiếp theo của chúng tôi là Khải Hoàn Môn, ở giữa đường có kẻ vạch, tạo thành 1 khoảng nhỏ để mọi người có thể đi bộ ra chụp ảnh giữa đại lộ Champs-Elysées. Chúng tôi cũng vẫn chỉ đi ra đến chân Khải Hoàn Môn, chụp choẹt, ngắm nghía rồi tiếp tục đi đến điểm đến tiếp theo. Điểm đến cuối của buổi chiều là Điện Invalides, nơi có quan tài của Napoleon và 1 vài vị nổi tiếng khác, nói thật là 15E cho 1 vé hơi chát, nhưng nó cũng khá hay ho, nhất là với 1 đứa có đam mê với các thể loại nhà tù và bảo tàng như tôi. Kết thúc 1 ngày dài, chúng tôi rẽ vào siêu thị gần nhà để mua đồ về nấu ăn, đây là siêu thị của người TQ nên có khá đầy đủ các đồ chúng tôi cần để nấu lẩu. Bữa tối với món lẩu nấm thịt bò và rau, cùng hoa quả tráng miệng, chúng tôi no căng, lần lượt đi tắm rồi đi ngủ, so với múi giờ ở VN thì khi mọi người đã đi ngủ thì chúng tôi mới ăn tối, khi mọi người dậy chuẩn bị cho 1 ngày mới thì chúng tôi mới đi ngủ. (To be continued…)

Bình luận về bài viết này